Danh mục bài viết
Đoạn trích Cô Tô của nhà văn Nguyễn Tuân sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 6.

chiase24.com sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Đoạn văn cảm nhận cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô. Mời bạn đọc tham khảo nội dung chi tiết sau đây.
Đoạn văn cảm nhận cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô
Cảm nhận cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô – Mẫu 1
Trong bài kí Cô Tô, Nguyễn Tuân đã miêu tả khung cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô thật tinh tế. Nhà văn đã thức dậy từ canh tư ra mãi thấu đầu mũi đảo để ngồi rình mặt trời lên. Đoạn văn này, Nguyễn Tuân đã thực sự mang đến cho người đọc những dòng viết tài hoa về cảnh tượng vô cùng độc đáo: “Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào, thăm thẳm và đứng bệ đặt lên một mâm bạc, đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng”. Những so sánh thật bất ngờ, gợi những liên tưởng thật thú vị. Đặc biệt nhất là câu văn: “Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông”. Cảnh tượng hiện lên thật hùng vĩ, đường bệ y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Có thể nói, đây thực sự là một đoạn văn kiểu mẫu về bút pháp miêu tả của Nguyễn Tuân.
Cảm nhận cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô – Mẫu 2
Khi đọc bài kí “Cô Tô” của Nguyễn Tuân, người đọc sẽ cảm thấy ấn tượng nhất với đoạn văn miêu tả cảnh mặt trời mọc. Bức tranh thiên nhiên nơi đảo Cô Tô càng trở nên sinh động, rực rỡ hơn bao giờ hết. Những câu văn miêu tả đầy tinh tế: “Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng”. Hình ảnh so sánh độc đáo khiến cho người đọc hình dung rõ nét hơn về cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô. Sức tưởng tượng của nhà văn còn vượt ra khỏi tầm nhìn trở lại trong tâm linh đề minh họa cái bầu trời một buổi sáng kia: “Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người chài lưới trên muôn thuở biển Đông”. Khó mà nói hết được tài năng trong việc sử dụng từ ngữ của Nguyễn Tuân ở đoạn văn này. Người đọc càng thêm khâm phục ngòi bút bậc thầy của nhà văn Nguyễn Tuân.